download Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em Ngắn gọn

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em

 Ngắn gọn

Download Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em - Dàn ý và 3 bài văn mẫu chi tiết

Trần Văn Việt  cập nhật: 17/10/2025

Trong chặng đường trưởng thành của mỗi người luôn có vô vàn những kỉ niệm đẹp, ý nghĩa. Tuy nhiên, không thể thiếu đi những trải nghiệm buồn - thứ giúp ta học thêm những bài học đáng nhớ để trưởng thành. Em hãy cùng Taimienphi.vn khai thác khía cạnh này với đề Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em ngay sau đây nhé!

Đề bài: Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em

Ke lai mot trai nghiem buon cua em

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em

I. Dàn ý khái quát kể lại một trải nghiệm buồn của em:

1. Mở bài: 

- Giới thiệu về trải nghiệm buồn mà em nhớ mãi. 

- Cảm xúc của em khi nhớ về trải nghiệm đó. 

2. Thân bài: 

- Hoàn cảnh diễn ra trải nghiệm đó (thời gian, địa điểm, những người liên quan,...)

- Kể lại các sự việc theo trình tự thời gian: 

+ Khi bắt đầu. 

+ Hành động của mọi người. 

+ Cao trào sự việc…

+ Cảm xúc, thái độ của mọi người khi đó. 

- Kết quả của hành động.

- Bài học em rút ra được sau trải nghiệm ấy. 

3. Kết bài: 

- Khái quát lại cảm nhận của em về trải nghiệm buồn đã kể. 

- Liên hệ mở rộng. 

II. Bài văn mẫu kể lại một trải nghiệm buồn của em:

1. Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em mới nhất - mẫu số 1: 

Từ nhỏ đến lớn, em đã có cho mình vô số trải nghiệm đáng nhớ. Một trong số đó là lần thất bại do chính sự chủ quan của bản thân gây ra. 

Ngay khi còn bé, em đã bộc lộ tính cách hiếu động. Mọi người ai cũng khen em là nhanh nhạy, thông minh, hoạt bát. Với sức khỏe thể chất vượt trội so với các bạn cùng trang lứa, em đã vinh dự được chọn vào đội tuyển điền kinh của trường. Cũng từ đó, em liên tiếp giành nhiều giải thưởng lớn nhỏ, nhận vô số bằng khen, khiến bố mẹ nở mày nở mặt. 

Đợt ấy, em chuẩn bị tham gia giải thi chạy cấp thành phố. Cuộc thi này đóng vai trò hết sức quan trọng đối với bản thân em nói riêng và cả thi đua của trường nói chung. Ai cũng đặt kì vọng cao ở em, đặc biệt là bố mẹ và thầy thể dục. Mọi người quan tâm, chăm sóc em từ những điều nhỏ nhất, liên tục dặn dò em phải giữ sức khỏe, ăn uống đầy đủ, hạn chế vận động quá sức để tránh việc ngoài ý muốn xảy ra. 

Thế nhưng, do quá tự tin vào bản thân, gần như là kiêu ngạo, em bỏ ngoài tai tất cả những lời căn dặn ấy. Trước ngày thi, lớp em có một buổi đá bóng giao lưu với trường khác. Mẹ khuyên em không nên tham gia, tránh chấn thương nguy hiểm ảnh hưởng tới cuộc thi ngày mai. Ấy vậy mà em chẳng quan tâm, xua tay đầy tự tin mà khẳng định: 

- Không sao đâu mẹ. Chỉ là trận bóng thôi mà. Con tự tin trong cuộc thi ngày mai con sẽ giành quán quân. 

Nghe vậy, mẹ vẫn rất lo lắng, dặn em đủ thứ: nào là mang bó gối, quấn cổ chân, mang mũ tránh nắng,... Em thì chỉ mau mau chóng chóng chạy ra sân, vui vẻ tham gia vào trận đấu cùng các bạn khác.

Thế rồi, trời đột nhiên đổ mưa. Đối với con trai tụi em, mưa gió không nhằm nhò gì cả. Cả đám càng đá hăng hơn. Khi ấy, em đang chuẩn bị ghi thêm một bàn thắng cho lớp thì trượt chân và ngã ruỳnh xuống đất. Mọi người vội vàng chạy lại hỏi han. Đang định đứng dậy, một cơn đau dữ dội truyền tới từ mắt cá chân khiến em nhăn nhó. Vậy là em đã bị bong gân. Mọi người tức tốc đưa em tới phòng khám gần đó. 

Biết tin, bố mẹ em cũng chạy vội tới. Nhìn bàn chân sưng vù đang băng bó chằng chịt, em biết bản thân mình đã gây họa rồi. Quả thật, trong buổi thi quan trọng ngày hôm sau, em bắt buộc phải ngồi ngoài. Thầy giáo và bố mẹ không trách phạt gì em, thậm chí còn an ủi thêm nhưng em biết chắc họ đã thất vọng nhiều lắm. 

Cũng phải mất một thời gian sau, chân em mới hoàn toàn bình phục. Từ lần đó, em luôn tự hứa với bản thân phải cẩn thận hơn, bỏ thói chủ quan, kiêu ngạo đi. Trải nghiệm ấy quả thật chính là một bài học nhớ đời dành cho em. 

2. Kể lại một trải nghiệm buồn của em ngắn gọn - mẫu số 2: 

Để trưởng thành, con người chúng ta bắt buộc phải có cho mình vô số trải nghiệm cả vui lẫn buồn. Đối với tôi, kỉ niệm khiến bản thân day dứt, ân hận nhất chính là một lần nói dối làm ảnh hưởng đến bạn mình. 

Hôm đó, lớp tôi có bài kiểm tra một tiết. Do tối qua mải chơi game, tôi đã không kịp học bài. Ngồi trong giờ, tôi lo lắng không thôi, sợ nếu điểm thấp sẽ bị bố mẹ trách phạt. Quá bế tắc, tôi đành đánh liều, lén giở sách dưới ngăn bàn. Huy - bạn ngồi cạnh tôi đã thấy và nhắc tôi rằng: 

- Này, cô giáo nghiêm lắm đó. 

Thế nhưng bỏ ngoài tai lời cảnh báo, tôi vẫn tiếp tục sử dụng tài liệu. Bất ngờ, cô giáo đi xuống dưới lớp kiểm tra. Do quá luống cuống, tôi đã đánh rơi cuốn sách. Tiếng sách rơi cái “bộp” thu hút sự chú ý của cô giáo. Cô tiến tới chỗ tôi, nhặt cuốn sách dưới đất lên và nghiêm giọng hỏi: 

- Là bạn nào giở tài liệu? 

Vì quá hốt hoảng, tôi lập tức nói dối: 

- Thưa cô không phải em. 

Nghe vậy, cô nhìn sang Huy: 

- Thế là Huy dùng tài liệu đúng không?

Huy vốn là một người khá nhát, lại thêm căng thẳng nên không dám mách tội tôi. Thấy thế, cô giáo nói tiếp: 

- Nếu không ai nhận thì cô sẽ đánh dấu bài cả hai bạn. Cô sẽ báo lại với giáo viên chủ nhiệm. Bây giờ hai em ra ngoài đứng cho các bạn khác làm bài. 

Thế là tôi và Huy cùng chịu phạt. Khuôn mặt cậu bạn vô cùng ấm ức nhưng vẫn không hề lên tiếng tố cáo tôi. Điều này khiến tôi càng thêm áy náy vì làm ảnh hưởng đến người khác. Cuối giờ, tôi rụt rè quay sang xin lỗi Huy, thế nhưng cậu chẳng nói gì mà soạn sách vở đi về luôn. Hôm sau, do quá tội lỗi, tôi đi thưa với cô giáo, thành thật nhận lỗi về bản thân mình. Huy cũng được “giải oan”. 

Sau lần phạm lỗi đó, tôi không còn dám nói dối nữa. Đồng thời cũng tự hứa với bản thân sẽ học hành chăm chỉ hơn, không để thầy cô hay bạn bè phải thất vọng. Đây có lẽ là bài học nhớ đời nhất mà tôi trải qua trong những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường.

Ke lai mot trai nghiem buon cua em

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em

3. Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em chọn lọc điểm cao - mẫu số 3: 

Trải nghiệm là thứ giúp con người trưởng thành. Bên cạnh vô vàn điều vui tươi, ta cũng phải trải qua không ít những việc buồn bã. Tôi cũng đã từng có một kỉ niệm khiến bản thân day dứt mãi đến tận bây giờ. 

Tôi có một người bạn chơi từ nhỏ tên Tùng Anh. Cậu là người khá khép kín, trầm tính, ít chia sẻ với người khác kể cả bố mẹ. Tính cách cậu trái ngược hẳn với tôi - một đứa lắm lời, nghịch ngợm. Ấy vậy mà chúng tôi vẫn chơi thân được với nhau, kể cho nhau nghe rất nhiều bí mật. Trong đó có việc Tùng Anh mắc chứng khó đọc, gặp rất nhiều trở ngại khi học tập. Bí mật ấy đã được cậu bạn chia sẻ với tôi. Cậu cũng bắt tôi hứa sẽ không kể cho ai khác, sợ mình bị trêu cười. 

Ấy vậy nhưng càng học lên cao, chúng tôi càng bị xa cách. Một phần cũng do hai đứa học khác trường, phần khác là bởi tôi đã có nhiều bạn mới hơn, không có thời gian đi chơi với Tùng Anh nữa. Mỗi lần gặp nhau đều là Tùng Anh ngồi im lặng nghe tôi kể về những kỉ niệm vui vẻ với bạn bè. Và tôi cũng đã quá vô tâm để nhận ra rằng cậu bạn của mình đang ngày một tự ti hơn. 

Hôm đó, vài bạn cùng lớp sang nhà tôi chơi. Chúng tôi nô đùa ngay ngoài sân, đến khi mệt mới bắt đầu ngồi xuống nói chuyện. Không hiểu vì sao, khi nhắc tới bạn bè, tôi lại kể ra chuyện của Tùng Anh. Các bạn xung quanh ai cũng cười ồ lên, bảo rằng: 

- Khó đọc tức là không biết đọc chữ à? Trời ơi tớ mà bị như vậy chắc tớ chẳng dám đi học mất.

Nghe đến đây, tôi bắt đầu cảm thấy không vui. Tôi không muốn người khác nói bạn thân của mình như thế. Nhưng đột nhiên, một bóng hình chạy vụt đi. Tôi nhận ra đó chính là Tùng Anh, bèn hốt hoảng đuổi theo. Hóa ra cậu bạn vừa mua được cuốn truyện mới, muốn chia sẻ nó với tôi. Nhưng sang đến nơi thì cậu nghe thấy câu chuyện của tôi với các bạn, tủi thân bỏ về. Dù đã hết lời xin lỗi nhưng Tùng Anh vẫn rất tức giận, quyết tâm cắt đứt tình bạn này. 

Kể từ hôm đó, Tùng Anh không còn sang nhà tôi chơi nữa. Cũng đã nhiều lần tôi qua tận nhà để xin lỗi nhưng cậu nhất định không chịu gặp. Điều này khiến hai bên bố mẹ cũng bó tay, chỉ đành an ủi tôi đợi thêm một thời gian nữa cho bạn bớt giận. 

Rồi ngày sinh nhật Tùng Anh đã đến. Tôi mua cuốn truyện mà cậu thích nhất, viết một bức thư dài để xin lỗi, bày tỏ mong muốn nhận được sự tha thứ từ cậu rồi nhờ bố mẹ cậu chuyển giúp. Tối hôm đó, Tùng Anh sang nhà tôi. Sự bất ngờ này khiến tôi vui mừng khôn xiết, chạy ào tới ôm cậu bạn, vừa khóc vừa nói: 

- Tớ biết lỗi rồi. Tớ không nên kể ra bí mật của chúng mình như vậy. Tớ rất xin lỗi vì làm cậu thất vọng. Cậu tha thứ cho tớ đi mà. 

Sau bao nỗ lực, cuối cùng tôi và Tùng Anh cũng hàn gắn lại. Thế nhưng kỉ niệm nhớ đời ấy vẫn khiến tôi day dứt và ân hận không thôi. Tôi đã tự hứa với chính mình sẽ bớt đi tính bồng bột, không để cậu bạn phải buồn hay thất vọng thêm lần nào nữa. 

 - - - - - - - - - - - - - - - - - - -  HẾT - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Dạng đề kể lại một kỉ niệm đã không còn xa lạ đối với chúng ta. Tuy nhiên, để bài văn thêm hấp dẫn và lôi cuốn hơn, em đừng bỏ qua các chi tiết biểu cảm nhé. Đây chính là yếu tố quyết định để khơi dậy lòng đồng cảm của người đọc. Từ đó, giúp bài văn của chúng ta đạt điểm cao hơn. Em cũng có thể tham khảo thêm một số dạng đề tương tự như Kể về một lần em giúp đỡ người khác hoặc em được người khác giúp đỡ; Kể về một kỉ niệm khó quên với người thân; Thuật lại một sự kiện (lễ hội) từng tham dự hoặc chứng kiến.


Liên kết tải về - [200 KB]

Bấm vào [Link File] để tải về phần mềm, hoặc tải phiên bản phù hợp phía dưới

Liên kết dự phòng:
Các phiên bản khác



Bài viết liên quan

 Thông tin giới thiệu, hướng dẫn sử dụng phần mềm Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em được biên soạn nhằm giúp bạn có thêm thông tin tham khảo, việc daoloat viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em là hoàn toàn miễn phí, bạn có thể chi tiết nội dung tại mục "Điều khoản".

Các phiên bảnHướng dẫn

   Tải về

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của em Ngắn gọn

Bấm vào file dưới
Để cài phần mềm